Viết cho em - Mùa hoa lục bình
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Viết cho em - Mùa hoa lục bình
Tôi đến quê em vào một buổi chiều đầu hạ, trên chiếc xe đò bắt muộn khi phố xá đã lên đèn. Tôi đến trong sự im lặng của màn đêm pha lẫn ánh sáng nhạc vàng của ánh đèn đường. Trong không gian tĩnh mịch tôi đã nhận ra nơi tôi đến là những cánh lục bình xanh tím. Nơi có dòng sông mang nỗi nhớ mênh mang. Nơi của những con phố vẫn tắm mình hơi sương khi mặt trời chưa thức dậy. Nơi những đôi vai em nặng trĩu gánh hàng đêm, nơi đôi tay mẹ bên chiếc đèn dầu nơi góc nhỏ của phiên chợ đêm họp sớm…
Ngày ấy em kể tôi nghe về những cánh lục bình. Em ví mình như những cánh Lục bình lênh đênh cứ trôi, trôi mãi bao tháng ngày và chẳng biết có nơi nào dừng lại. Những cánh lục bình dầm thân trong nước nhưng vẫn xanh một màu xanh của lá. Mãi tím một màu trên những cánh hoa. Những cánh lục mình đơn lẻ…
Đêm bên em, bên ly cafe đặc quánh, bên tiếng nhạc nhẹ nhàng của Bài ca Đất Phương Nam. Em kể tôi nghe những tháng ngày tuổi thơ em không được như những người cùng trang lứa. Tuổi thơ của những tháng ngày áo không đủ ấm và cơm chẳng đủ no. Tuổi thơ của những tháng ngày bắt ốc mò cua để cải thiện cho những bữa ăn đạm bạc. Tuổi thơ em là những tháng ngày tần tão nuôi em…
Ngày em tiễn chân anh về, anh đã ngẫu hứng làm tặng em mấy câu thơ bên chiếc cầu khi chúng mình dừng lại. Những cánh lục bình như vẫn bị dòng nước đẩy đi và như muốn nhấn chìm trong bức tranh định mệnh…
Hạ về!
Hạ về cho tiếng ve sầu
Phượng rơi cánh mỏng bên cầu nước trôi
Lục bình lẻ bạn tìm đôi
Mênh mang dòng xiết cuốn trôi một đời
Nhớ em ơi! nhớ em ơi!
Thu sang đông đến lá đâm chồi ngày xuân…
Hôm nay đây chúng mình đã bước qua hai phần ba quảng đường đời. Trong sự tất bật hối hả của dòng đời trôi chảy. Trong sự nhọc nhằn ngày tháng mưu sinh... Em nói anh rằng em không sống vì quá khứ, nhưng em luôn nhớ về quá khứ và luôn nhớ đến anh. Luôn nhớ một bàn tay chai sạn nhưng thật ấm áp vì cuộc sống. Luôn nhớ cái xiết chặt của vòng tay rắn chắc của anh và luôn nhớ những dòng nước mắt đã chảy cho buổi tiễn anh về… và sẽ mãi mãi mình chẳng bao giờ gặp lại. Đó là tất cả những gì mà tháng ngày em đã đi qua, đó là tất cả những gì mà em luôn hoài niệm…
Cảm ơn em! cảm ơn về tất cả những kỷ niệm đẹp mà chúng mình đã có. Cảm ơn những lời động viên sẻ chia mỗi khi anh vấp ngã. Cảm ơn một nửa tâm hồn trong đó giữ riêng anh. Em sẽ mãi là một người bạn… Một người đã không thuộc về nhau…
Ngày ấy em kể tôi nghe về những cánh lục bình. Em ví mình như những cánh Lục bình lênh đênh cứ trôi, trôi mãi bao tháng ngày và chẳng biết có nơi nào dừng lại. Những cánh lục bình dầm thân trong nước nhưng vẫn xanh một màu xanh của lá. Mãi tím một màu trên những cánh hoa. Những cánh lục mình đơn lẻ…
Đêm bên em, bên ly cafe đặc quánh, bên tiếng nhạc nhẹ nhàng của Bài ca Đất Phương Nam. Em kể tôi nghe những tháng ngày tuổi thơ em không được như những người cùng trang lứa. Tuổi thơ của những tháng ngày áo không đủ ấm và cơm chẳng đủ no. Tuổi thơ của những tháng ngày bắt ốc mò cua để cải thiện cho những bữa ăn đạm bạc. Tuổi thơ em là những tháng ngày tần tão nuôi em…
Ngày em tiễn chân anh về, anh đã ngẫu hứng làm tặng em mấy câu thơ bên chiếc cầu khi chúng mình dừng lại. Những cánh lục bình như vẫn bị dòng nước đẩy đi và như muốn nhấn chìm trong bức tranh định mệnh…
Hạ về!
Hạ về cho tiếng ve sầu
Phượng rơi cánh mỏng bên cầu nước trôi
Lục bình lẻ bạn tìm đôi
Mênh mang dòng xiết cuốn trôi một đời
Nhớ em ơi! nhớ em ơi!
Thu sang đông đến lá đâm chồi ngày xuân…
Hôm nay đây chúng mình đã bước qua hai phần ba quảng đường đời. Trong sự tất bật hối hả của dòng đời trôi chảy. Trong sự nhọc nhằn ngày tháng mưu sinh... Em nói anh rằng em không sống vì quá khứ, nhưng em luôn nhớ về quá khứ và luôn nhớ đến anh. Luôn nhớ một bàn tay chai sạn nhưng thật ấm áp vì cuộc sống. Luôn nhớ cái xiết chặt của vòng tay rắn chắc của anh và luôn nhớ những dòng nước mắt đã chảy cho buổi tiễn anh về… và sẽ mãi mãi mình chẳng bao giờ gặp lại. Đó là tất cả những gì mà tháng ngày em đã đi qua, đó là tất cả những gì mà em luôn hoài niệm…
Cảm ơn em! cảm ơn về tất cả những kỷ niệm đẹp mà chúng mình đã có. Cảm ơn những lời động viên sẻ chia mỗi khi anh vấp ngã. Cảm ơn một nửa tâm hồn trong đó giữ riêng anh. Em sẽ mãi là một người bạn… Một người đã không thuộc về nhau…
MrQuang™- Thượng Tá
- Họ &Tên : Quang Bui Manh
Địa Chỉ : Hòa Bình
Giới tính :
Tuổi : 33
Posts : 424
Points : 10619
Thanked : 10
Châm Ngôn : Không có việc gì khó, chỉ sợ tiền không nhiều, đào núi và lấp biển, không làm được thì thuê ...
Similar topics
» Cát bụi - Mai Quốc Việt tài năng đất Việt, hát nhạc Trịnh 13 sao Việt
» Chỉ có thể Là Việt Nam Part 1 [2011 HD] Việt Nam Ngày mới
» Bình Yên Nhé
» Chiếc bình rỗng và hai tách cà phê
» cần bán đất vườn Bình Mỹ, Củ Chi, giá từ 195tr/1000m2
» Chỉ có thể Là Việt Nam Part 1 [2011 HD] Việt Nam Ngày mới
» Bình Yên Nhé
» Chiếc bình rỗng và hai tách cà phê
» cần bán đất vườn Bình Mỹ, Củ Chi, giá từ 195tr/1000m2
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|